Từ độ người đi đã mấy thu Ta ôm lạnh lẽo dệt sa mù Ôm ngàn thương nhớ miên man vắngLệ ấm lòng đơn phút hoang vu Nghe hồn thu thảo khóc trong sươngGió lộng buồn thênh giữa canh trường Vẳng xa nức nở sầu ai động In vách tường hoa bóng trăng nương Nhện buồn ủ rũ giữa hoang liêu Mây vẩn trời xa nắng lưng chiều Thuyền đưa viễn khách về xứ lạ Sóng gợn lòng ai nỗi cô liêuĐàn cung trầm lắng nhớ thương ai Bên song liễu khóc, gió u hoài Hồn run, run giữa miền hoang lạnh Đốt lá vàng mơ khóc thu phai.Ha Nguyen
SG
10/10/2004
ĐAN ÁO CHO NGƯỜI
Đan áo cho người kẻo hết đông
Buồn len màu mắt gái chưa chồng
Đường xa ngựa khấp mờ quan ải
Thu đến bên chàng lạnh lắm không
Bến đã mờ sương lộng gió thề
Mây buồn lặng lặng níu sơn khê
Vầng trăng ai đó còn tâm sự
Vó trở đường xa gót đi về
Thu lạnh hồn sương khóc cỏ hoa
Bãi vắng đầu thôn vẳng tiếng gà
Gió ngỡ chân ai về lối mộng
Sói dậy đồng hoang khúc ly ca
Chuông vẳng chùa xa động cửa thiền
Mộng nào tới được ải non yên
Chàng ơi ! Còn biết em thương nhớ
Chim gió bay về hãy đưa duyên
Ha NguyenSG
06/08/2006

Thu về qua song lạnh Lá phai sắc trên cànhÔm nỗi nhớ mong manh Dệt chưa thành giấc mộng Một mình chốn phố đông Biết nơi nào lối rẽ Ta một mình lặng lẽ Ta một mình lạnh se
Song lạnh ánh trăng thu Nhớ người xa ủ rũ Lệ tràn trong giấc ngủ Mịt mù bóng người điGió hát mãi câu gìCâu ly ly biệt biệtTa tìm trong mải miếtMột chút gì xa xưa
Ta gửi vào gió mây Áng thơ đầy rất vội Chút ngày xưa nông nổi Giờ buồn mãi không thôiThu bên song ai ngồi Lặng lẽ nhìn chiều trôiCuộc đời như con rối Rồi có ngày phôi pha Ha Nguyen
TV
09-2003