Từ độ người đi đã mấy thu
Ta ôm lạnh lẽo dệt sa mù
Ôm ngàn thương nhớ miên man vắng
Lệ ấm lòng đơn phút hoang vu
Nghe hồn thu thảo khóc trong sương
Gió lộng buồn thênh giữa canh trường
Vẳng xa nức nở sầu ai động
In vách tường hoa bóng trăng nương
Nhện buồn ủ rũ giữa hoang liêu
Mây vẩn trời xa nắng lưng chiều
Thuyền đưa viễn khách về xứ lạ
Sóng gợn lòng ai nỗi cô liêu
Đàn cung trầm lắng nhớ thương ai
Bên song liễu khóc, gió u hoài
Hồn run, run giữa miền hoang lạnh
Đốt lá vàng mơ khóc thu phai.
Ta ôm lạnh lẽo dệt sa mù
Ôm ngàn thương nhớ miên man vắng
Lệ ấm lòng đơn phút hoang vu
Nghe hồn thu thảo khóc trong sương
Gió lộng buồn thênh giữa canh trường
Vẳng xa nức nở sầu ai động
In vách tường hoa bóng trăng nương
Nhện buồn ủ rũ giữa hoang liêu
Mây vẩn trời xa nắng lưng chiều
Thuyền đưa viễn khách về xứ lạ
Sóng gợn lòng ai nỗi cô liêu
Đàn cung trầm lắng nhớ thương ai
Bên song liễu khóc, gió u hoài
Hồn run, run giữa miền hoang lạnh
Đốt lá vàng mơ khóc thu phai.
Ha Nguyen
SG
10/10/2004
SG
10/10/2004