Thứ Năm, 16 tháng 10, 2008

Buồn Thu

Bóng ai mờ khuất trong sương
Bỏ tôi đợi cuối con đường heo may
Chiều vàng lẩn khuất chân mây
Tôi vào đêm mộng nhớ ngày bình yên
Nghe mùa hấp hối bên hiên
Vầng trăng khuya chạm cửa thiền lãng du
Lòng mình ngỡ gió mùa thu
Lang thang tìm tiếng chim gù kêu than
Nào đâu sầu náo không gian
Nhạc trần ai khóc tiến tàn thu rơi
Hồn như dường muốn xa đời
Bỏ tôi thiếp giữa mưa trời miên man
Song the gió lạnh hơi hàn
Giấc chiêm bao nẻo hợp hoan quên về
Cuộc ân tình rợn cơn mê
Gối uyên ương lạnh ước thề… gió trăng
… tưởng như sầu đã vĩnh hằng…

Ha Nguyen
Hà Nội
14-10-2008
- Ly khách – Con đường nhỏ


Hồn thu tới nơi đây gieo buồn lây ...lòng vắng muôn bề không liếp che gió về... đến bao năm nữa trời

Chủ Nhật, 21 tháng 9, 2008

Thu vắng

Từ độ người đi đã mấy thu
Ta ôm lạnh lẽo dệt sa mù
Ôm ngàn thương nhớ miên man vắng
Lệ ấm lòng đơn phút hoang vu


Nghe hồn thu thảo khóc trong sương
Gió lộng buồn thênh giữa canh trường
Vẳng xa nức nở sầu ai động
In vách tường hoa bóng trăng nương


Nhện buồn ủ rũ giữa hoang liêu
Mây vẩn trời xa nắng lưng chiều
Thuyền đưa viễn khách về xứ lạ
Sóng gợn lòng ai nỗi cô liêu


Đàn cung trầm lắng nhớ thương ai
Bên song liễu khóc, gió u hoài
Hồn run, run giữa miền hoang lạnh
Đốt lá vàng mơ khóc thu phai.


Ha Nguyen
SG

10/10/2004

Thứ Năm, 18 tháng 9, 2008

Đan áo cho người


ĐAN ÁO CHO NGƯỜI

Đan áo cho người kẻo hết đông
Buồn len màu mắt gái chưa chồng
Đường xa ngựa khấp mờ quan ải
Thu đến bên chàng lạnh lắm không

Bến đã mờ sương lộng gió thề
Mây buồn lặng lặng níu sơn khê
Vầng trăng ai đó còn tâm sự
Vó trở đường xa gót đi về

Thu lạnh hồn sương khóc cỏ hoa
Bãi vắng đầu thôn vẳng tiếng gà
Gió ngỡ chân ai về lối mộng
Sói dậy đồng hoang khúc ly ca

Chuông vẳng chùa xa động cửa thiền
Mộng nào tới được ải non yên
Chàng ơi ! Còn biết em thương nhớ
Chim gió bay về hãy đưa duyên

Ha Nguyen
SG
06/08/2006


Thứ Ba, 16 tháng 9, 2008

Thu về



Thu về qua song lạnh


Lá phai sắc trên cành


Ôm nỗi nhớ mong manh


Dệt chưa thành giấc mộng


Một mình chốn phố đông


Biết nơi nào lối rẽ


Ta một mình lặng lẽ


Ta một mình lạnh se

Song lạnh ánh trăng thu



Nhớ người xa ủ rũ


Lệ tràn trong giấc ngủ


Mịt mù bóng người đi


Gió hát mãi câu gì


Câu ly ly biệt biệt


Ta tìm trong mải miết


Một chút gì xa xưa

Ta gửi vào gió mây



Áng thơ đầy rất vội


Chút ngày xưa nông nổi


Giờ buồn mãi không thôi


Thu bên song ai ngồi


Lặng lẽ nhìn chiều trôi


Cuộc đời như con rối


Rồi có ngày phôi pha
Ha Nguyen
TV
09-2003

Thứ Sáu, 27 tháng 6, 2008

Gửi ngày sau






Ai biết ngày sau sẽ về đâu
Hồn đem hoà nhập núi sông sâu
Có đắng lòng không người ở lại
Thơ viết còn thương thuở ban đầu

Rồi sợ ngày mai xa gió mây
Hồn vương lẩn khuất ở đâu đây
Mộng vẫn còn lưu, hoài chốn cũ
Còn ai thương xót mảnh thân gầy

Gió gọi thu về dâng heo may
Rồi sợ ngày mai có những ngày
Rời xa nhân thế buồn hiu hắt
Ai biết tình ai có đổi thay

Thương lắm người ơi nẻo phong trần
Chết nửa đời ta lạt ái ân
Người đem thân xác vùi trong cát
Hai tiếng tình quân được mấy lần

Ha Nguyen

SG

14/01/2004

Trăm năm một cõi đi về

Trăm năm một cõi đi về
Trăm năm chẻ ngọn tóc thề gió bay
Từ ly chuốc chén đoạ đày
Nhân gian xin chọn lối này riêng em
Hoàng hôn chừ ấy buồn thêm
Hoang liêu cỏ mọc bên thềm thời gian
Hoàng thành trăng vỡ mộng tàn
Lao xao lá vỡ bên ngàn sao rơi
Trăm năm chẳng trọn kiếp người
Giục hồn chạy miết chữ đời vòng quanh
Trăm năm giấc điệp an lành
Trăm năm một chốn giai thành riêng em
Ha Nguyen

Sài Gòn
11/2006

Thứ Năm, 29 tháng 5, 2008

Giấc mơ ta

Giấc mơ ta thuyền đời không đến bến
Lênh đênh buồn dong một cánh buồm yêu
Chở ưu tư và mang nhớ nhung nhiều
Khao khát lớn sóng cuồng dâng mặt biển



Em là lửa của vầng dương bất biến
Lặn đi tìm ảo giác cuối trời sâu
Ta vô phương chới với khóc tâm sầu
Ôm ước vọng chờ bình minh hoá đá

Em là song buổi triều dương êm ả
Xô nhau về miền cát trắng bình yên
Nghe thanh âm ồ ạt vỗ bao miền
Ai vỗ nỗi đau đời ta lắng đọng

Có bao giờ em hoá nổi cuồng phong
Biết yêu ta bằng tình yêu bão táp
Ta sẽ cháy hết mình trong bạch lạp
Để yêu em nghiêng ngả giữa tinh cầu

Ha Nguyen
Sài Gòn
10-11-2007

Thứ Ba, 13 tháng 5, 2008


Buồn I

Ta buồn như kẻ đi hoang
Bước chân lạc lõng lang thang phương trời
Buồn như
mây khói chơi vơi
Mong manh ẩn hiện rơi vào lãng quên
Buồn!
không thể gọi thành tên
Trong như sắc biếc vương trên mi nàng
Kìa em! đừng có mơ màng
Thu sang giăng ngõ để vàng mắt nhau
Buồn như mưa bạc trắng màu
Đầy vơi con nước để đau riêng mình
Buồn!
Buồn người cứ vô tình
Còn ta thương nhớ rung rinh giữa đời
Đau thương là thú tuyệt vời
Đường dài năm tháng có vơi ít nhiều
Buồn như
vừa mới biết yêu
Gửi hồn vào gió theo chiều vu vơ
Buồn ta dệt mộng với thơ
Lòng như con sóng vỗ bờ miên man
Gửi theo từng áng mây ngàn
Còn mình ta với nồng nàn...
buồn ơi... !!!

Ha Nguyen
SG
15-08-2004

Một chiếc linh hồn nhỏ đi về chân núi xanh

Thứ Ba, 6 tháng 5, 2008

Đêm say


Đêm say

Ta một mình hoang hoải

Rót những nỗi buồn này

Ta đã uống tên em

Đêm bình yên

Nhưng đêm mãi lặng im

Mặc ngọn lửa trong hồn ta ngất cháy...

...

Em xa ư?

Không!

Em gần biết mấy!

Sao không thể nào

chạm tới môi em

Sao không thể nào

chạm tới dáng hình em

Không thể nào

gỡ ánh buồn trong mắt ấy...

...

Em kiêu hãnh

mà mong manh yếu đuối

Kiếp người này

ta sống để nợ em

Kiếp người này

ta sống để lãng quên

Em ngoan nhé!

Ta yêu em...dù không thể!

Xin em vạn lần

Đừng nhìn ta như thế!

Ta đốt mình để tránh ánh mắt em...

....

Rồi em sẽ quên

Những buồn đau của hồn em bé nhỏ

Khi hồn ta cháy thành mây gió

Trái tim hoang đã gửi lại em rồi...

PSDD - Hiền Nguyễn

Thứ Ba, 29 tháng 4, 2008

Thơ cho bạn ( Koko)



THƠ CHO BẠN ( KoKo)

Hoàng hôn phương ấy Gió phương này

Hôm này là xuân mai còn xuân (*)
Biết nói chi đây ngại với ngần
Về Nam trông lại phương trời cũ
Đất thẳm mây ngàn nhớ cố nhân

Ai người li biệt khóc Thương - Sâm
Thấy cả trần gian cuộn sóng ngầm
Bi Hoan Ly Hợp đời ai cũng....
Xin giữ lại thôi phút tri âm

Xuân đã sang rồi Xuân lại Xuân
Tôi may áo gió khóc bao lần
Dạ hương về gối trăng về ngõ
Nhịp đời mê mải hướng phân vân

Người rũ giùm tôi áo phong trần
Trả về năm tháng mộng thanh tân
Một đêm mưa gió hồn xưa đã
Vạn kiếp trầm luân chẳng hiện thần.

Ha Nguyen

Sài Gòn
03 - 2007
Ly khách - Con đường nhỏ

Một lần trong sms KK có nhắc đến Huyền Trân công chúa, rồi một dịp mùa xuân đi off với hội Vk Hà thành về nhà đọc bài Xuân của Nguyễn Bính, khổ thơ nào trong bài cũng nhắc đến Huyền Trân. Từ hai việc đó rồi vào lại Sài Gòn rồi thêm những suy nghĩ thấy buồn lòng nên đã viết bài này. Hôm bữa MĐ có kể chuyện Huyền Trân, lại nhớ đến bài thơ Xuân của Nguyễn Bính, có đưa link và hỏi anh có từng qua đọc bài thơ đó chưa...thì ra là chưa có đọc. Một khi ta rời Sài Gòn chẳng biết có viết được những dòng như này không nữa...

Cô liêu


Cô liêu

" Nan tương tâm sự hoà nhân thuyết
Thuyết dữ thanh thiên minh nguyệt tri"



Bãi chiều chia nửa phôi pha
Quan san nhuộm bóng người xa cuối đường
Ân tình còn chút dư hương
Hẹn ngày mai ngã vô thường gặp nhau
Buồn từ hoang vắng ngàn lau
Buồn từ nhân thế ngày sau điêu tàn
Trăng vàng vỡ mộng hoàng tan
Tình như nội cỏ mây ngàn chia xa
Tình em rải mấy đường hoa
Tình anh lạc bước trầm kha mấy chiều
Gió buồn hồn nhẹ phiêu diêu
Gom hoàng hôn cuối ngồi thiêu mộng tình
Kiếp nào cho được tái sinh
Lời yêu lạc giữa câu kinh niệm hoài
Bên đời ta chẳng còn ai
Vòng tay ôm bóng ngã dài trăm năm


Ha Nguyen

Sài Gòn
16/07/2k6
Ly khách - Con đường nhỏ


Bài thơ này viết khá lâu trước khi post tặng cho Koko nhân ngày sinh nhật. Cảm giác cô liêu thực ra là như nào, thật không biết định nghĩa ra sao. Cảm thấy dường như về một khía cạnh nào đó she cũng như mình ... một mình và cô độc.Đọc nhiều điều she viết ta ngỡ thấy bóng hình bản thân mình trong đó. Có những cái ta không thể nào như she được bởi ta chẳng bao giờ nói ra, đành giữ lại chôn vào nơi sâu nhất của của thâm tâm. Nhờ she mà ta biết ta mắc phải căn bệnh gọi là " Thất tình bẩm sinh" thật là nan giải.

Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2008

Còn lại lời xin lỗi

CÒN LẠI LỜI XIN LỖI (*)

Em đi còn lại tôi đây
Bao nhiêu lời chẳng thay lòng vì ai
Chim xa đàn mải đường dài
Mang lời xin lỗi miệt mài bay xa
Người còn mơ giấc tình xa
Trăng bao lần khuyết cũng già đổi thay
Cuối mùa lá cuộn dòng mây
Tình nào chẳng có mấy lần chia xa
Đợi chờ chi phai sắc hoa
Một lần mãi mãi ra đi không về
Mộng ngày xưa hoá cơn mê
Theo cơn gió cuốn về gieo muộn phiền
Lòng ơi, sóng chẳng chịu yên
Cuộn sầu mê mải về miền tim ta
Tháng năm qua nỗi nhớ nhà
Tình còn hay đã vụt xa hỡi người.

Ha Nguyen
Sài Gòn
06-2006

Ly khách - Con đường nhỏ

(*) Bài này trong viết một lúc có hứng thú sau khi đọc một bài của Học trò đã chuyển từ tự do sang thể lục bát vì thế mà đọc có thể hơi gượng nhưng hầu như nó không có thay đổi nhiều so với nội dung. Ngoảnh đi nhìn lại bây giờ đã cuối tháng Tư. Bài này hóa ra làm cách đây cũng đã gần một năm rồi chi nữa.

Mơ giấc tình xa


Mơ giấc tình xa

( For : Học trò )

Mộng nào trăng nước giáng kiều xưa
Em cũng như hoa nụ chớm vừa
Áo xanh sắc nắng hừng lên cỏ
Những buổi u hoài nép dưới mưa

Thuở mới yêu em mộng ngát hường
Ý tình lên điệu vút trời thương
Du ca nào biết đời tang hải
Bóng chẳng chung đôi nhạn lẻ đường

Thuở nắng còn trong mắt học trò
Buổi đầu hương mực giấy thơm tho
Nét xanh hoài niệm ngời trang sách
Tưởng đã nghìn thu chuyện hẹn hò

Cho dẫu thời gian trắng nhạt nhoà
Yêu dấu còn đây chẳng phôi pha
10 năm tình cũ phai lời ước
Em có còn mơ giấc tình xa

Sóng lòng xô đến tự nơi đâu
Hoàng hôn từ ấy nhuộm mây sầu
Buồn ta còn hát lời yêu cũ
Thương nhớ ngàn năm đến bạc đầu

Ha Nguyen

Sài Gòn
03-06-2k7

Ly khách - Con đường nhỏ

Không đề mùa Thu


KHÔNG ĐỀ MÙA THU (*)

Mai nầy nắng hạ úa tàn phai

Cùng em chiều lặng giữa bờ vai

Vàng rơi giăng kín đường mơ ước

Hồn ngủ mơ màng trên ngón tay

Mai nầy thu nở rộ hàng cây

Lá nhỏ xôn xao thức gọi đầy

Gọi mùa mưa cũ về giăng mắc

Trên tóc em huyền ta đã say

Chờ em ta đếm lá hao gầy

Chờ tình trầm nổi giữa thu lay

Tìm em áo mỏng bên dòng vắng

Tìm tiếng mưa chiều trong gió bay

Chờ thu ta ngóng vọng từng đêm

Trong khói sương bay giữa giấc mềm

Môi đêm khắc khoải buồn rên khẽ

Gọi gió thu về mang tiếng em

Chờ thu ôi ta mãi chờ em

Cùng nhau nghe lá rả bên thềm

Cùng ta ôm xiết mùa thu cũ

Đợi thoáng hương trầm ru giấc đêm

(*) : Xin được tạm đặt tựa đề là vậy vì bài thơ này không biết là của ai . Chỉ biết là " học trò " gửi cho và nói là của bạn Ht. Mình thích cái giọng điệu và hình ảnh của bài thơ này. Chẳng bao giờ mình viết nổi được những câu từ hay và hình ảnh cứ buồn mơ hồ lãng đãng như thế.