CÒN LẠI LỜI XIN LỖI (*)
Em đi còn lại tôi đây
Bao nhiêu lời chẳng thay lòng vì ai
Chim xa đàn mải đường dài
Mang lời xin lỗi miệt mài bay xa
Người còn mơ giấc tình xa
Trăng bao lần khuyết cũng già đổi thay
Cuối mùa lá cuộn dòng mây
Tình nào chẳng có mấy lần chia xa
Đợi chờ chi phai sắc hoa
Một lần mãi mãi ra đi không về
Mộng ngày xưa hoá cơn mê
Theo cơn gió cuốn về gieo muộn phiền
Lòng ơi, sóng chẳng chịu yên
Cuộn sầu mê mải về miền tim ta
Tháng năm qua nỗi nhớ nhà
Tình còn hay đã vụt xa hỡi người.
Ha Nguyen
Sài Gòn
06-2006
Ly khách - Con đường nhỏ
(*) Bài này trong viết một lúc có hứng thú sau khi đọc một bài của Học trò đã chuyển từ tự do sang thể lục bát vì thế mà đọc có thể hơi gượng nhưng hầu như nó không có thay đổi nhiều so với nội dung. Ngoảnh đi nhìn lại bây giờ đã cuối tháng Tư. Bài này hóa ra làm cách đây cũng đã gần một năm rồi chi nữa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét