Thứ Ba, 29 tháng 4, 2008

Cô liêu


Cô liêu

" Nan tương tâm sự hoà nhân thuyết
Thuyết dữ thanh thiên minh nguyệt tri"



Bãi chiều chia nửa phôi pha
Quan san nhuộm bóng người xa cuối đường
Ân tình còn chút dư hương
Hẹn ngày mai ngã vô thường gặp nhau
Buồn từ hoang vắng ngàn lau
Buồn từ nhân thế ngày sau điêu tàn
Trăng vàng vỡ mộng hoàng tan
Tình như nội cỏ mây ngàn chia xa
Tình em rải mấy đường hoa
Tình anh lạc bước trầm kha mấy chiều
Gió buồn hồn nhẹ phiêu diêu
Gom hoàng hôn cuối ngồi thiêu mộng tình
Kiếp nào cho được tái sinh
Lời yêu lạc giữa câu kinh niệm hoài
Bên đời ta chẳng còn ai
Vòng tay ôm bóng ngã dài trăm năm


Ha Nguyen

Sài Gòn
16/07/2k6
Ly khách - Con đường nhỏ


Bài thơ này viết khá lâu trước khi post tặng cho Koko nhân ngày sinh nhật. Cảm giác cô liêu thực ra là như nào, thật không biết định nghĩa ra sao. Cảm thấy dường như về một khía cạnh nào đó she cũng như mình ... một mình và cô độc.Đọc nhiều điều she viết ta ngỡ thấy bóng hình bản thân mình trong đó. Có những cái ta không thể nào như she được bởi ta chẳng bao giờ nói ra, đành giữ lại chôn vào nơi sâu nhất của của thâm tâm. Nhờ she mà ta biết ta mắc phải căn bệnh gọi là " Thất tình bẩm sinh" thật là nan giải.

Không có nhận xét nào: