Lênh đênh buồn dong một cánh buồm yêu
Chở ưu tư và mang nhớ nhung nhiều
Khao khát lớn sóng cuồng dâng mặt biển
Em là lửa của vầng dương bất biến
Lặn đi tìm ảo giác cuối trời sâu
Ta vô phương chới với khóc tâm sầu
Ôm ước vọng chờ bình minh hoá đá
Xô nhau về miền cát trắng bình yên
Nghe thanh âm ồ ạt vỗ bao miền
Ai vỗ nỗi đau đời ta lắng đọng
Biết yêu ta bằng tình yêu bão táp
Ta sẽ cháy hết mình trong bạch lạp
Để yêu em nghiêng ngả giữa tinh cầu
Sài Gòn