Thứ Tư, 15 tháng 9, 2010


THU MÙA ĐAN ÁO
Thu ngồi đan áo cho thơ
Có ngôi sao lạc bên bờ trần gian
Có trăng ôm dải mây ngàn
Có câu kinh lạc niết bàn chơi vơi
Bướm đêm thoát xác về trời
Thân tàn hạt bụi trả đời về đâu
Đem thơ về đắp mộ sâu
Thu vàng đổ xuống hồn sầu trăm năm
Cổ lâu thức đợi trăng rằm
Đợi người hết kiếp về nằm chung đôi
Bao giờ lạp chúc thành hôi
Cho duyên ta được tái hồi cùng nhau
Thu ngồi dệt tấm thương đau
Phủ hồn lạnh lẽo nghe tàu hồi hương
Chuông vang vọng giữa giáo đường
Lao xao tiếng gió thùy dương mấy bờ
Thu ngồi đan áo cho thơ
Mũi nào đan kín dại khờ trót mang.
~Ly khách~
Sài Gòn
15/08/2006

Không có nhận xét nào: